beeduads
Thành viên khởi nghiệp 0912425328
Tuổi thơ đi học của tôi cũng giống như mọi ai khác, cũng thật dữ dội và nhiều kí ức. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc tôi mải chơi và ít học, sau khi "chẳng may lọt được vào cấp 3" cuộc sống của tôi mới thực sự bước sang trang mới. Tôi gặp quá nhiều khó khăn với môn toán-môn học bắt buộc trong tất cả các kì thi và các khối thi. Và rồi tôi đã tìm được cách giải thoát nhưng không hề đơn giản. Cùng lắng nghe xem thôi đã được "cứu cánh" như nào nhé!
Tôi là con mọt truyện kiếm hiệp Kim Dung lẫn film chưởng. Một ngày, tôi có thể dành ra rất nhiều thời gian cho niềm đam mê này.
Từ cấp một cho đến hết cấp 2, dù đam mê kiếm hiệp đến mấy thì tôi cũng đều đảm bảo kết quả học tập tốt. Trong đó, môn Toán dù học không được tốt nhưng đi thi, tôi chưa bao giờ đem con điểm kém ngồi chình ình trong sổ liên lạc.
Chuyển cấp, môi trường mới nhiều bạn bè mới, tôi có thể dễ dàng làm thân với mọi người nhờ tài “kể chuyện” võ hiệp. Đám bạn trong lớp luôn há hốc và đặt cho tôi biệt danh Hiệp sĩ.
Thế nhưng có ai hiểu nỗi lòng của chàng Hiệp sĩ này không nhỉ? Chất kiếm hiệp như ngấm vào trong máu nên tôi luôn ước mơ trở thành một người hiên ngang, tự tin, sảng khoái. Vậy mà có một thứ chẳng phải vô hình, không phải hữu hình cứ đày đọa, khiến tôi không thể dũng mãnh xông lên phía trước. Đó chính là môn Toán học!
Giá như khi làm Toán, tôi có thể trôi chảy như lúc kể chuyện “chém gió” thì tốt biết bao. Xấu hổ nhất là khi lên bảng, gãi đầu gãi tai, tay vo vê viên phấn, loay hoay mãi mà không thể giải được một bài toán, chán chường vô cùng.
Nhờ đứa bạn gái thân kèm Toán, tôi đã hy vọng đây là cách học giỏi môn toán lớp 10 nhanh nhất. Thế nhưng thực tế luôn phũ phàng khi cô bạn cũng phải bó tay trước sự chậm tiêu của tôi. Nản quá, cả “cô” lẫn “trò” đều bỏ cuộc.
Không tìm được giải pháp nào hay ho, tôi cứ thế trượt dài trong thành tích môn Toán, và tôi chẳng còn nghĩ tới việc làm sao để học giỏi toán lớp 11.
Kể từ giây phút tôi mặc định mình là kẻ học dốt môn Toán, tôi quyết định biến tiết Toán thành giờ “tu luyện” truyện kiếm hiệp. Ngăn bàn của tôi biến thành kho truyện mà thi thoảng có những anh em “cùng chí hướng” hưởng ứng với tôi.
Lên lớp 12 rồi, lớp tôi có buổi dự giờ với chủ điểm trắc nghiệm dạy Toán lớp 12. Những học sinh yếu kém như tôi thì chỉ cần im lặng trong giờ, không phá hoại đến hình tượng của lớp cũng như quy chuẩn của một giờ dạy và học tốt là được! Yên chí vì chỗ ngồi của mình ở trong cùng của dãy giữa, các thầy cô dự giờ khó lòng phát hiện ra khi tôi kẹp truyện vào giữa quyển vở, cứ thế tôi say sưa đọc.
Khi đọc, tôi nhập tâm ghê gớm, chính thói quen này đã tình cờ giết chết bóng đêm u tối trong tôi. Tại sao ư? Trong chính tiết dự giờ, do ăn nhập tâm trạng với truyện quá, mà đến đoạn hài hước, không kìm nổi cảm xúc, tôi đã cất lên tràng cười ha hả như chốn không người. Kết quả giờ dạy thì có lẽ khỏi bàn, còn tôi được liệt vào danh sách đen của lớp.
Vốn đã sợ môn Toán, sau sự cố ngày hôm ấy, tôi còn có cảm giác thành tội đồ của môn học này, trông thấy cô giáo là tôi chỉ muốn cúi gằm mặt xuống mà thôi!
Giờ ra chơi, đang ngẩn ngơ vì mớ bê bối đó thì có thằng bạn vỗ vai, là Hùng! Tên này vốn nổi tiếng nghịch ngợm, chiều nay được nghỉ học, Hùng rủ tôi đến một nơi cực kì hay ho, tôi hỏi thì hắn ra chiều bí hiểm. Tuy chẳng thích thú lắm nhưng tôi cũng tặc lưỡi đồng ý!
Khi đến nơi, tôi ngã ngửa khi Hùng dẫn tôi đến trung tâm dạy Toán. Lúc này tôi như muốn nổi khùng vì nghĩ rằng có người muốn trêu chọc, muốn chạm vào nỗi đau của mình. Như đoán được ý của tôi, Hùng nháy mắt, đảm bảo tôi sẽ được lột xác qua trung tâm này!
Bán tín bán nghi, nhưng đã mất công đến rồi thì cứ thử đại đi vậy. Tôi cùng Hùng bước vào lớp. Hôm ấy tôi dường như không nhận ra cậu bạn nghịch ngợm của mình. Bình thường hắn ta rõ nghịch ngợm, lười động não, vậy mà trong không gian học thuật nơi đây, Hùng trở nên nhanh nhẹn, hoạt bát. Còn tôi, cũng được cuốn vào trong làn sóng đó, giờ đây, các dạng trắc nghiệm toán cấp 3 cơ bản tôi đã giải quyết được rồi, thêm một thời gian rèn luyện nữa ở beedu.vn, tôi sẽ khá lên nhiều!
Tôi là con mọt truyện kiếm hiệp Kim Dung lẫn film chưởng. Một ngày, tôi có thể dành ra rất nhiều thời gian cho niềm đam mê này.
Từ cấp một cho đến hết cấp 2, dù đam mê kiếm hiệp đến mấy thì tôi cũng đều đảm bảo kết quả học tập tốt. Trong đó, môn Toán dù học không được tốt nhưng đi thi, tôi chưa bao giờ đem con điểm kém ngồi chình ình trong sổ liên lạc.
Chuyển cấp, môi trường mới nhiều bạn bè mới, tôi có thể dễ dàng làm thân với mọi người nhờ tài “kể chuyện” võ hiệp. Đám bạn trong lớp luôn há hốc và đặt cho tôi biệt danh Hiệp sĩ.
Thế nhưng có ai hiểu nỗi lòng của chàng Hiệp sĩ này không nhỉ? Chất kiếm hiệp như ngấm vào trong máu nên tôi luôn ước mơ trở thành một người hiên ngang, tự tin, sảng khoái. Vậy mà có một thứ chẳng phải vô hình, không phải hữu hình cứ đày đọa, khiến tôi không thể dũng mãnh xông lên phía trước. Đó chính là môn Toán học!
Giá như khi làm Toán, tôi có thể trôi chảy như lúc kể chuyện “chém gió” thì tốt biết bao. Xấu hổ nhất là khi lên bảng, gãi đầu gãi tai, tay vo vê viên phấn, loay hoay mãi mà không thể giải được một bài toán, chán chường vô cùng.
Nhờ đứa bạn gái thân kèm Toán, tôi đã hy vọng đây là cách học giỏi môn toán lớp 10 nhanh nhất. Thế nhưng thực tế luôn phũ phàng khi cô bạn cũng phải bó tay trước sự chậm tiêu của tôi. Nản quá, cả “cô” lẫn “trò” đều bỏ cuộc.
Không tìm được giải pháp nào hay ho, tôi cứ thế trượt dài trong thành tích môn Toán, và tôi chẳng còn nghĩ tới việc làm sao để học giỏi toán lớp 11.
Kể từ giây phút tôi mặc định mình là kẻ học dốt môn Toán, tôi quyết định biến tiết Toán thành giờ “tu luyện” truyện kiếm hiệp. Ngăn bàn của tôi biến thành kho truyện mà thi thoảng có những anh em “cùng chí hướng” hưởng ứng với tôi.
Lên lớp 12 rồi, lớp tôi có buổi dự giờ với chủ điểm trắc nghiệm dạy Toán lớp 12. Những học sinh yếu kém như tôi thì chỉ cần im lặng trong giờ, không phá hoại đến hình tượng của lớp cũng như quy chuẩn của một giờ dạy và học tốt là được! Yên chí vì chỗ ngồi của mình ở trong cùng của dãy giữa, các thầy cô dự giờ khó lòng phát hiện ra khi tôi kẹp truyện vào giữa quyển vở, cứ thế tôi say sưa đọc.
Khi đọc, tôi nhập tâm ghê gớm, chính thói quen này đã tình cờ giết chết bóng đêm u tối trong tôi. Tại sao ư? Trong chính tiết dự giờ, do ăn nhập tâm trạng với truyện quá, mà đến đoạn hài hước, không kìm nổi cảm xúc, tôi đã cất lên tràng cười ha hả như chốn không người. Kết quả giờ dạy thì có lẽ khỏi bàn, còn tôi được liệt vào danh sách đen của lớp.
Vốn đã sợ môn Toán, sau sự cố ngày hôm ấy, tôi còn có cảm giác thành tội đồ của môn học này, trông thấy cô giáo là tôi chỉ muốn cúi gằm mặt xuống mà thôi!
Giờ ra chơi, đang ngẩn ngơ vì mớ bê bối đó thì có thằng bạn vỗ vai, là Hùng! Tên này vốn nổi tiếng nghịch ngợm, chiều nay được nghỉ học, Hùng rủ tôi đến một nơi cực kì hay ho, tôi hỏi thì hắn ra chiều bí hiểm. Tuy chẳng thích thú lắm nhưng tôi cũng tặc lưỡi đồng ý!
Khi đến nơi, tôi ngã ngửa khi Hùng dẫn tôi đến trung tâm dạy Toán. Lúc này tôi như muốn nổi khùng vì nghĩ rằng có người muốn trêu chọc, muốn chạm vào nỗi đau của mình. Như đoán được ý của tôi, Hùng nháy mắt, đảm bảo tôi sẽ được lột xác qua trung tâm này!
Bán tín bán nghi, nhưng đã mất công đến rồi thì cứ thử đại đi vậy. Tôi cùng Hùng bước vào lớp. Hôm ấy tôi dường như không nhận ra cậu bạn nghịch ngợm của mình. Bình thường hắn ta rõ nghịch ngợm, lười động não, vậy mà trong không gian học thuật nơi đây, Hùng trở nên nhanh nhẹn, hoạt bát. Còn tôi, cũng được cuốn vào trong làn sóng đó, giờ đây, các dạng trắc nghiệm toán cấp 3 cơ bản tôi đã giải quyết được rồi, thêm một thời gian rèn luyện nữa ở beedu.vn, tôi sẽ khá lên nhiều!