trung031313
Thành viên gắn bó 0988949274
Raovat.tuoitrevn.NET - Diễn đàn rao vặt hiệu quả - Đăng tin quảng cáo miễn phí, mua bán rao vặt uy tín chất lượng hàng đầu Việt Nam .Tên tôi là Miralem Pjanic, tôi sinh ra ở Tuzla, Bosnia, ngày 2 tháng Tư, năm 1990.
----------
Xem them: huong dan ca cuoc bong da tren mang
Miralem Pjanic: Câu chuyện về người Bosnia thầm lặng
TÌNH YÊU VỚI TRÁI BÓNG VÀ THÀNH QUẢ CỦA NHỮNG NGÀY ĐẦU NỖ LỰC
Khi tôi lên hai, chiến tranh nổ ra, và tất cả chúng tôi phải rời bỏ nhà cửa mà đi. Chúng tôi chuyển tới Luxembourg, nơi tôi bắt đầu cuộc sống mới. Cha tôi là một cầu thủ, nhưng khi ấy ông phải làm việc như một công nhân nhà máy. Cha là người mang tôi tới với bóng đá. Một ngày nọ, ông ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi chơi bóng trong gara. Ông đã nhìn nhầm, tưởng tôi là một tên trộm. Bé thế nhưng tôi đam mê bóng đá lắm.
Trái bóng như một người bạn thân thiết của tôi, khi lăn dưới chân, khi được ôm trên tay, tôi thường vẫn ra ngoài chơi bóng với bạn bè ngoài giờ học. Dù sao thì trường học với tôi cũng rất quan trọng, tôi học được rất nhiều ngay từ khi còn bé. Bây giờ tôi đã nói được sáu thứ tiếng rồi đấy.
Khi lên sáu, tôi gia nhập FC Schiffange 95, đội hạng nhất ở Luxembourg. Họ nhìn ra tài năng của tôi nhưng tôi biết, chỉ có tập luyện chăm chỉ mới có thể giúp bản thân đi xa hơn, tới bất cứ nơi đâu. Và tôi bắt đầu chuyến đi xa nhà lần đầu tiên khi mới 13 tuổi.
Tôi đầu quân cho FC Metz ở Pháp, khi ấy Metz đã có khá nhiều chức vô địch, vì thế tôi càng phải luyện tập chăm chỉ để đạt được những thành tích như họ. Tháng Tám, tôi ra mắt trong màu áo mới, PSG và sau đó ghi bàn thắng đầu tiên vào tháng Mười Hai. Cảm xúc lúc đó trong tôi thật tuyệt vời.
Năm 2008, tôi chuyển đến Lyon, một trong những CLB hàng đầu của Pháp. Tôi đã có những người đồng đội tài giỏi và bản thân đã chứng tỏ mình cũng xứng đáng ở trình độ của họ. Tôi bắt đầu lại lao vào luyện tập và nghe theo lời khuyên của HLV.
Mỗi ngày, tôi dành ra nhiều giờ để tập luyện, đặc biệt là sút phạt. Đến giờ tôi vẫn thích làm điều đó, thi thoảng cũng đã ghi bàn bằng những pha đá phạt như thế.
Miralem Pjanic trong màu áo Lyon
Khi còn ở Lyon, tôi đã đưa ra quyết định quan trọng trong sự nghiệp của mình. Cho dù trưởng thành ở Pháp, nhưng tôi đã quyết định chọn màu áo của Bosnia, và năm 2014, chúng tôi đã làm nên lịch sử – ĐT Quốc Gia Bosnia đã lọt vào VCK World Cup ở Brazil. Đó là niềm vinh dự lớn lao khi được chơi tại sân chơi lớn ấy.
Và rồi tôi chuyển tới Roma, nơi tôi đã ký bản hợp đồng năm năm. Đó là một thành phố tươi đẹp. Tôi vẫn cố gắng, nỗ lực hàng ngày để mang về niềm tự hào cho gia đình và người hâm mộ. Khi tôi tới đây, có người gọi tôi là Giotto, “Chàng họa sĩ”, nhưng biệt danh mà tôi ưa thích là biệt danh Đội trưởng Totti đã đặt cho tôi, “Hoàng tử bé”…
TRƯỞNG THÀNH Ở ROMA, THÀNH CÔNG BÊN LÃO BÀ
Câu chuyện mà Miralem kể trên đây nhẹ nhàng như tính cách của chàng trai này vậy: hiền lành, thầm lặng và được mọi người yêu quý. Năm năm ở Roma là năm năm cầu thủ người Bosnia nỗ lực để chứng tỏ rằng ở Roma không chỉ có Hoàng tử Totti, người cận vệ trung thành De Rossi mà còn có giá trị làm nên chiến thắng là Miralem Pjanic. Anh sút phạt giỏi, kiến tạo đều đặn và có thể chơi đa năng theo chiến thuật của HLV. Roma tựa như một bệ phóng, nâng tầm Pjanic lên thành một trong những tiền vệ xuất sắc nhất Serie A – điều mà rất nhiều CLB ở Châu Âu thèm khát, trong đó có Juve.
Serie A mùa giải 2015/2016, phút 61 trận đấu giữa Roma và Juventus, Pjanic tận dụng quả phạt trực tiếp mà Roma vừa được hưởng, đôi chân anh vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp, bóng bay thẳng vào lưới trong sự sững sờ của thủ thành Gigi Buffon và hàng vạn CĐV trên sân Olimpico ngày hôm ấy. Pjanic mở ra cho Roma con đường chiến thắng trước đối thủ mà họ không thể vượt qua sau nhiều mùa giải.
Miralem Pjanic và pha sút phạt vào lưới Buffon
Trong lịch sử Bianconeri, Del Piero, Pavel Nedved và sau đó là Andrea Pirlo đều đã từng mang về chiến thắng từ chấm đá phạt, có lẽ vì thế, sau khoảnh khắc ghi bàn của Pjanic, Ban lãnh đạo đội bóng sọc trắng đen nhận ra anh chính là nhân tố mà họ đang thiếu.
Thế rồi ngay mùa bóng sau đó, Pjanic đến với Lão Bà trong sự bất lực đến giận dữ của các Romanista. “Chương quan trọng nhất cuộc đời vừa khép lại.” – anh đã bùi ngùi chia sẻ trên Twitter sau khi nặng nề rời khỏi trung tâm huấn luyện Trigoria mà bên tai văng vẳng những lời khó nghe từ các CĐV.
Nhưng các Romanista đâu biết Roma và những con người nơi đó có ý nghĩa như thế nào với sự nghiệp của cầu thủ này, cho đến khi Cuadrado đăng tải bức hình chụp với Khedira lên instagram, điều đặc biệt ở đây là hai cầu thủ này đã ngồi ngay trước cửa tủ đồ đang mở của Pjanic. Thật không khó để người hâm mộ nhận ra, bức hình dán trên cánh tủ chính là bức hình anh chụp cùng với HLV Spaletti của AS Roma. Kỉ niệm đẹp về Roma trong Pjanic được anh lưu giữ một cách giản dị, thầm lặng như thế.
Miralem Pjanic dán hình anh và Spalletti ở cánh tủ đồ
Nhưng có ai đó đã nói, kỉ niệm chẳng thể nuôi sống ta mãi, phía trước ta vẫn còn tương lai và những ngày tháng cống hiến cho sự nghiệp, cho cuộc sống. Ở Roma, cái Pjanic có được là tình cảm còn ở Juve, DNA chiến thắng là điều quan trọng nhất. Ở đây, anh được các đồng đội, các đàn anh khơi dậy tinh thần chiến đấu, tinh thần được nung nấu từ khi cái tên Juventus còn là bá chủ trời Âu, từ khi Bianconeri đạp bùn đen mà vươn dậy tìm lại vinh quang ngày trước. Anh thấy được sự quyết tâm trên gương mặt kiên định của Buffon, qua cái vỗ ngực thùm thụp như một con gorilla hiếu chiến của Chiellini và quyết tâm chiến thắng từ hơi thở đầy mùi kẹo tỏi của Bonucci.
Tôi đã học được rất nhiều từ khi tôi đến đây. Đến giờ, tôi gần như đã hoàn thành được mục tiêu của mình. Tôi đã quyết định mình sẽ còn phát triển được nhiều hơn sau khi trải qua những năm tháng tuyệt vời ở Roma. Tôi chuyển tới một CLB có truyền thống là những chiến thắng và luôn nỗ lực để đạt được nhiều hơn thế. Họ đã mở ra cho tôi một viễn cảnh tuyệt vời, bất cứ cầu thủ cũng sẽ cảm thấy điều đó. Mỗi tháng qua đi, tôi lại thấy mình hoàn thiện hơn, hài lòng hơn và có thể nâng cao những chiếc cúp.
Miralem Pjanic
Dĩ nhiên, học được thôi chưa đủ, cái quan trọng là giá trị mà Pjanic bổ sung vào sức mạnh của Bianconeri. Mùa giải này, Lão Bà đã có được hai chiếc cup tới thời điểm hiện tại: Scudetto và Coppa Italia, trước mắt họ là trận chung kết cuối cùng và chiếc cup danh giá Champions League. Để đi tới chặng đua cuối cùng này, người hâm mộ có thể không ngừng nhắc đến Dybala với cú đúp trong trận thắng Barca, Dani Alves với màn trình diễn tuyệt vời trước AS Monaco hay sự xuất sắc nơi khung gỗ của Gigi Buffon, nhưng không ai có thể phủ nhận sự thành công của Allegri trong việc sắp xếp đội hình, tiêu biểu là cách ông sử dụng bộ đôi Khedira và Pjanic hợp lí.
Các Juventini, hãy tạm thời quên đi Pirlo, Vidal hay Pogba bởi hiện tại đang thuộc về Pjanic. Chúng ta thấy ở cầu thủ này khả năng đọc trận đấu tốt cùng với đó là những đường chuyền dài với độ chính xác cao và sự chắc chắn ở khâu phòng ngự. Tuy rằng sự khởi đầu của anh trong màu áo Juve không thực sự ấn tượng nhưng từ sau tháng Một năm nay và càng về cuối mùa giải, Pjanic chơi càng ngày càng hay và gần như phát huy được khả năng của mình. Có thể nói tới màn trình diễn của cầu thủ người Bosnia trong trận gặp Barcelona trên sân Camp Nou, anh là cầu thủ của Juve chuyền nhiều nhất và chạm bóng nhiều nhất, đồng thời cũng là cầu thủ có số lần tắc bóng, thu hồi bóng thành công nhiều nhất trên sân.
----------
Xem them: huong dan ca cuoc bong da tren mang
Miralem Pjanic: Câu chuyện về người Bosnia thầm lặng
TÌNH YÊU VỚI TRÁI BÓNG VÀ THÀNH QUẢ CỦA NHỮNG NGÀY ĐẦU NỖ LỰC
Khi tôi lên hai, chiến tranh nổ ra, và tất cả chúng tôi phải rời bỏ nhà cửa mà đi. Chúng tôi chuyển tới Luxembourg, nơi tôi bắt đầu cuộc sống mới. Cha tôi là một cầu thủ, nhưng khi ấy ông phải làm việc như một công nhân nhà máy. Cha là người mang tôi tới với bóng đá. Một ngày nọ, ông ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi chơi bóng trong gara. Ông đã nhìn nhầm, tưởng tôi là một tên trộm. Bé thế nhưng tôi đam mê bóng đá lắm.
Trái bóng như một người bạn thân thiết của tôi, khi lăn dưới chân, khi được ôm trên tay, tôi thường vẫn ra ngoài chơi bóng với bạn bè ngoài giờ học. Dù sao thì trường học với tôi cũng rất quan trọng, tôi học được rất nhiều ngay từ khi còn bé. Bây giờ tôi đã nói được sáu thứ tiếng rồi đấy.
Khi lên sáu, tôi gia nhập FC Schiffange 95, đội hạng nhất ở Luxembourg. Họ nhìn ra tài năng của tôi nhưng tôi biết, chỉ có tập luyện chăm chỉ mới có thể giúp bản thân đi xa hơn, tới bất cứ nơi đâu. Và tôi bắt đầu chuyến đi xa nhà lần đầu tiên khi mới 13 tuổi.
Tôi đầu quân cho FC Metz ở Pháp, khi ấy Metz đã có khá nhiều chức vô địch, vì thế tôi càng phải luyện tập chăm chỉ để đạt được những thành tích như họ. Tháng Tám, tôi ra mắt trong màu áo mới, PSG và sau đó ghi bàn thắng đầu tiên vào tháng Mười Hai. Cảm xúc lúc đó trong tôi thật tuyệt vời.
Năm 2008, tôi chuyển đến Lyon, một trong những CLB hàng đầu của Pháp. Tôi đã có những người đồng đội tài giỏi và bản thân đã chứng tỏ mình cũng xứng đáng ở trình độ của họ. Tôi bắt đầu lại lao vào luyện tập và nghe theo lời khuyên của HLV.
Mỗi ngày, tôi dành ra nhiều giờ để tập luyện, đặc biệt là sút phạt. Đến giờ tôi vẫn thích làm điều đó, thi thoảng cũng đã ghi bàn bằng những pha đá phạt như thế.
Miralem Pjanic trong màu áo Lyon
Khi còn ở Lyon, tôi đã đưa ra quyết định quan trọng trong sự nghiệp của mình. Cho dù trưởng thành ở Pháp, nhưng tôi đã quyết định chọn màu áo của Bosnia, và năm 2014, chúng tôi đã làm nên lịch sử – ĐT Quốc Gia Bosnia đã lọt vào VCK World Cup ở Brazil. Đó là niềm vinh dự lớn lao khi được chơi tại sân chơi lớn ấy.
Và rồi tôi chuyển tới Roma, nơi tôi đã ký bản hợp đồng năm năm. Đó là một thành phố tươi đẹp. Tôi vẫn cố gắng, nỗ lực hàng ngày để mang về niềm tự hào cho gia đình và người hâm mộ. Khi tôi tới đây, có người gọi tôi là Giotto, “Chàng họa sĩ”, nhưng biệt danh mà tôi ưa thích là biệt danh Đội trưởng Totti đã đặt cho tôi, “Hoàng tử bé”…
TRƯỞNG THÀNH Ở ROMA, THÀNH CÔNG BÊN LÃO BÀ
Câu chuyện mà Miralem kể trên đây nhẹ nhàng như tính cách của chàng trai này vậy: hiền lành, thầm lặng và được mọi người yêu quý. Năm năm ở Roma là năm năm cầu thủ người Bosnia nỗ lực để chứng tỏ rằng ở Roma không chỉ có Hoàng tử Totti, người cận vệ trung thành De Rossi mà còn có giá trị làm nên chiến thắng là Miralem Pjanic. Anh sút phạt giỏi, kiến tạo đều đặn và có thể chơi đa năng theo chiến thuật của HLV. Roma tựa như một bệ phóng, nâng tầm Pjanic lên thành một trong những tiền vệ xuất sắc nhất Serie A – điều mà rất nhiều CLB ở Châu Âu thèm khát, trong đó có Juve.
Serie A mùa giải 2015/2016, phút 61 trận đấu giữa Roma và Juventus, Pjanic tận dụng quả phạt trực tiếp mà Roma vừa được hưởng, đôi chân anh vẽ nên một đường cong tuyệt đẹp, bóng bay thẳng vào lưới trong sự sững sờ của thủ thành Gigi Buffon và hàng vạn CĐV trên sân Olimpico ngày hôm ấy. Pjanic mở ra cho Roma con đường chiến thắng trước đối thủ mà họ không thể vượt qua sau nhiều mùa giải.
Miralem Pjanic và pha sút phạt vào lưới Buffon
Trong lịch sử Bianconeri, Del Piero, Pavel Nedved và sau đó là Andrea Pirlo đều đã từng mang về chiến thắng từ chấm đá phạt, có lẽ vì thế, sau khoảnh khắc ghi bàn của Pjanic, Ban lãnh đạo đội bóng sọc trắng đen nhận ra anh chính là nhân tố mà họ đang thiếu.
Thế rồi ngay mùa bóng sau đó, Pjanic đến với Lão Bà trong sự bất lực đến giận dữ của các Romanista. “Chương quan trọng nhất cuộc đời vừa khép lại.” – anh đã bùi ngùi chia sẻ trên Twitter sau khi nặng nề rời khỏi trung tâm huấn luyện Trigoria mà bên tai văng vẳng những lời khó nghe từ các CĐV.
Nhưng các Romanista đâu biết Roma và những con người nơi đó có ý nghĩa như thế nào với sự nghiệp của cầu thủ này, cho đến khi Cuadrado đăng tải bức hình chụp với Khedira lên instagram, điều đặc biệt ở đây là hai cầu thủ này đã ngồi ngay trước cửa tủ đồ đang mở của Pjanic. Thật không khó để người hâm mộ nhận ra, bức hình dán trên cánh tủ chính là bức hình anh chụp cùng với HLV Spaletti của AS Roma. Kỉ niệm đẹp về Roma trong Pjanic được anh lưu giữ một cách giản dị, thầm lặng như thế.
Miralem Pjanic dán hình anh và Spalletti ở cánh tủ đồ
Nhưng có ai đó đã nói, kỉ niệm chẳng thể nuôi sống ta mãi, phía trước ta vẫn còn tương lai và những ngày tháng cống hiến cho sự nghiệp, cho cuộc sống. Ở Roma, cái Pjanic có được là tình cảm còn ở Juve, DNA chiến thắng là điều quan trọng nhất. Ở đây, anh được các đồng đội, các đàn anh khơi dậy tinh thần chiến đấu, tinh thần được nung nấu từ khi cái tên Juventus còn là bá chủ trời Âu, từ khi Bianconeri đạp bùn đen mà vươn dậy tìm lại vinh quang ngày trước. Anh thấy được sự quyết tâm trên gương mặt kiên định của Buffon, qua cái vỗ ngực thùm thụp như một con gorilla hiếu chiến của Chiellini và quyết tâm chiến thắng từ hơi thở đầy mùi kẹo tỏi của Bonucci.
Tôi đã học được rất nhiều từ khi tôi đến đây. Đến giờ, tôi gần như đã hoàn thành được mục tiêu của mình. Tôi đã quyết định mình sẽ còn phát triển được nhiều hơn sau khi trải qua những năm tháng tuyệt vời ở Roma. Tôi chuyển tới một CLB có truyền thống là những chiến thắng và luôn nỗ lực để đạt được nhiều hơn thế. Họ đã mở ra cho tôi một viễn cảnh tuyệt vời, bất cứ cầu thủ cũng sẽ cảm thấy điều đó. Mỗi tháng qua đi, tôi lại thấy mình hoàn thiện hơn, hài lòng hơn và có thể nâng cao những chiếc cúp.
Miralem Pjanic
Dĩ nhiên, học được thôi chưa đủ, cái quan trọng là giá trị mà Pjanic bổ sung vào sức mạnh của Bianconeri. Mùa giải này, Lão Bà đã có được hai chiếc cup tới thời điểm hiện tại: Scudetto và Coppa Italia, trước mắt họ là trận chung kết cuối cùng và chiếc cup danh giá Champions League. Để đi tới chặng đua cuối cùng này, người hâm mộ có thể không ngừng nhắc đến Dybala với cú đúp trong trận thắng Barca, Dani Alves với màn trình diễn tuyệt vời trước AS Monaco hay sự xuất sắc nơi khung gỗ của Gigi Buffon, nhưng không ai có thể phủ nhận sự thành công của Allegri trong việc sắp xếp đội hình, tiêu biểu là cách ông sử dụng bộ đôi Khedira và Pjanic hợp lí.
Các Juventini, hãy tạm thời quên đi Pirlo, Vidal hay Pogba bởi hiện tại đang thuộc về Pjanic. Chúng ta thấy ở cầu thủ này khả năng đọc trận đấu tốt cùng với đó là những đường chuyền dài với độ chính xác cao và sự chắc chắn ở khâu phòng ngự. Tuy rằng sự khởi đầu của anh trong màu áo Juve không thực sự ấn tượng nhưng từ sau tháng Một năm nay và càng về cuối mùa giải, Pjanic chơi càng ngày càng hay và gần như phát huy được khả năng của mình. Có thể nói tới màn trình diễn của cầu thủ người Bosnia trong trận gặp Barcelona trên sân Camp Nou, anh là cầu thủ của Juve chuyền nhiều nhất và chạm bóng nhiều nhất, đồng thời cũng là cầu thủ có số lần tắc bóng, thu hồi bóng thành công nhiều nhất trên sân.